Hãy ngủ yên nhé anh giữa lòng đất mẹ

Mai Thắng|04/04/2020 13:30
Theo dõi Môi trường & Cuộc sống trên

Moitruong.net.vn – Không phải thời chiến mới có những mất mát hi sinh, mà ngay cả thời bình lặng im tiếng súng, máu vẫn chảy trên những cung đường, lòng sông, cửa biển. Sự hi sinh của Đại úy Đặng Thanh Tuấn và Trung sĩ Võ Văn Toàn trong trong khi truy bắt nhóm đua xe cướp giật ở thành phố Đà Nẵng đêm 2-4  khiến toàn xã hội nhói đau giữa mùa đại dịch Covid-19. Xin vĩnh biệt hai anh – những người con Đà Nẵng trong lòng Tổ quốc.

Có đau thương mất mát nào hơn

Nhà tang lễ số 103 Quang Trung quận Hải Châu, TP Đà Nẵng chiều 3-4 có hàng trăm người dân đến tiễn biệt Đại úy Đặng Thanh Tuấn. Nhiều người mặc quần áo đen như để sẻ chia nỗi đau cùng gia đình. Mặc dù giữa mùa đại dịch Covid 19, song trước nỗi đau thương mất mát quá lớn của 2 cán bộ chiến sĩ công an, người dân Đà Nẵng không nỡ lòng nào không thắp nén hương  đưa tiễn cuối cùng

Di ảnh Thiếu tá Đặng Thanh Tuấn và Thượng sĩ  Võ Văn Toàn. ảnh Quang Luật

Góc trái của nhà tang lễ, người thân của Đại úy Đặng Thanh Tuấn khóc nghẹn. Sau lớp khẩu trang chống dịch Covid, người vợ trẻ ngất xỉu. Còn hai đứa con cứ trân trân nhìn di ảnh bố. Một người thân của gia đình Đại úy Tuấn chia sẻ: “Khi nghe tin anh ấy hi sinh giữa đêm, gia đình chúng tôi bàng hoàng. Nỗi đau đớn tột cùng. Anh Tuấn là trụ cột gia đình, con còn nhỏ quá”.

Trước hi sinh đột ngột của con trai, người bố lặng người nhìn di ảnh con lần nữa. Nắm chặt tay Thiếu tướng Vũ Xuân Viên (lãnh đạo Công an TP Đà Nẵng), ông nén lòng nuốt nước mắt vào trong. Ở một vị trí khác, mẹ của Đại úy Đặng Thanh Tuấn khóc không thành tiếng nữa. Bà nhìn trân trân vào di ảnh con trai rồi ngơ ngác nhìn một nơi vô hình nào đó.

Vợ và hai con của Thiếu tá Đặng Thanh Tuấn, ảnh Quang Luật

Cũng trong thời gian này, tang lễ của Trung sĩ Võ Văn Toàn được tổ chức tại nhà riêng tại phường Phước Mỹ, quận Sơn Trà.

Trong niềm xót thương người con Đà Nẵng hi sinh vì bình yên của thành phố, nhiều bà con lối xóm đến tiễn biệt Toàn lần cuối. Việc hạn chế tiếp xúc giữa mùa đại dịch được lãnh đạo chính quyền địa phương khuyến cáo. Những bông huệ trắng cũng ít hơn, những nén hương trầm tiễn biệt cũng thưa hơn.

Đồng đội thắp hương viếng Tuấn, ảnh Quang Luật

Mẹ của Trung sĩ Toàn nghẹn ngào trong nước mắt. Bà chết lặng khi nghe tin con trai hi sinh lúc nửa đêm. Còn những người thân của Toàn chạy hớt hải ra hiện trường gào khóc. Thân xác Toàn không còn nguyên vẹn vì cú va chạm quá lớn trong lúc truy bắt những phần tử cướp dựt đua xe.

Một người thân trong gia đình Trung sĩ Toàn chia sẻ: “Toàn rất hiếu thảo với gia đình, bố mẹ. Tuổi thơ đam mê nghề công an nên đã thi tuyển vào ngành. Tuổi còn quá trẻ, vậy mà bỏ tất cả tương lai phía sau. Gia đình Toàn cũng còn nhiều khó khăn, không biết có vượt qua nỗi đau này”.

Đêm trắng –  Đà Nẵng đau thương

Khác với đêm 1-4, thành phố Đà Nẵng đêm 2-4 “lặng” hơn vì người người không ra đường, nhà nhà “cửa đóng then cài” chống dịch Covid. Lợi dụng “đường vắng, ngõ thông, phố không người”, nhóm thanh niên đã tụ tập dùng xe máy phân khối lớn dàn hàng ngang chạy lạng lách, nẹt bô, hú còi inh ỏi nhiều tuyến đường ở quận Sơn Trà. Thấy nguy cơ mất an ninh trên địa bàn, người dân đã gọi điện cho công an thành phố Đà Nẵng và đề nghị truy bắt.

Thân nhân gia đình Thiếu tá Đặng Thanh Tuấn trước nỗi đau khi anh hi sinh, ảnh Quang Luật

Sau khi tiếp nhận tin báo, lúc 20 giờ 40 ngày 2-4, Trung tâm thông tin chỉ huy Công an TP Đà Nẵng đã chỉ đạo Công an quận Sơn Trà triển khai lực lượng truy đuổi nhóm đối tượng nêu trên. Khi truy đuổi nhóm đối tượng đến đoạn cầu Mân Quang, quận Sơn Trà thì phương tiện của Đại úy Đặng Thanh Tuấn (SN 1979) và Trung sỹ Võ Văn Toàn (SN 1997, cùng công tác tại Công an quận Sơn Trà) đã xảy ra va chạm giao thông khiến cả 2 đồng chí hy sinh. Cú va chạm xe “xé nát” đêm thành phố. Thân thể Đại úy Đặng Thanh Tuấn và Trung sỹ Võ Văn Toàn không còn nguyên vẹn.

Sáng 4-4, tôi vào mạng để tìm kiếm dòng nhật ký của Thiếu úy Nguyễn Thị Hồng Hoa, cán bộ Công an quận Sơn Trà viết về Đại úy Đặng Thanh Tuấn và Trung sĩ Võ Văn Toàn. Chưa đầy 2 giây sau, có 243 “đáp số” hiện lên “Đêm nay, Sơn Trà, một đêm trắng”. Tôi vừa đọc, vừa khóc.

Lãnh đạo TP Đà Nẵng chia sẻ với gia đình Thiếu tá Tuấn, ảnh Quang Luật

Xin trích nguyên văn dòng nhật ký này:

Đà Nẵng, 22h00, anh em tôi đang trên Zalo của đội chọc nhau. Anh đội trưởng nói “đừng giỡn nữa, cơ quan mình có chuyện buồn. Toàn đội lên cơ quan trực 100%”. Tôi bật dậy, mặc đồ ngành, chạy vội vào cơ quan. Các anh chị bơ phờ, mắt ai nấy đỏ hoe.

2 cán bộ chiến sĩ Đội CSGT-TT hi sinh trong lúc truy bắt tội phạm đua xe và cướp giật tài sản. Chúng chèn và tạt đầu xe, hai anh ngã, mặt biến dạng, máu chảy đỏ cả một góc đường, hi sinh ngay tại chỗ. Nghe đâu nhóm này sinh năm 2004, 2005. Quanh các anh không còn ai, đang mùa dịch, Đà Nẵng vắng tanh, chỉ có anh em chúng tôi thay phiên nhau đi làm nhiệm vụ. Cả đội lập tức lên trung tâm pháp y, xe cứu thương đã đưa các anh vào. Chúng tôi ngồi sõng soài trên mặt đất, nước mắt tràn. Chứng kiến từng người thân đến và khóc đến lạc giọng.

Đà Nẵng, 1h30 sáng.

Mẹ của anh tới rồi, bước đi không vững. Tôi đưa mẹ anh vào gặp mặt anh lần cuối, nhưng anh trong đội bảo người khác dìu, anh không cho tôi vào. Anh sợ tôi không chịu nổi vì các anh ra đi thương tâm lắm, không còn vẹn hình hài như những ngày còn cười nói bên chúng tôi. Tôi đứng ngoài song cửa trung tâm pháp y, nghe tiếng người mẹ gào thét gọi tên con trai duy nhất. Tôi khóc, khóc cho người anh đã ra đi bỏ lại gia đình và hai đứa con còn thơ dại. Khóc cho người bạn ra đi khi tuổi đời mới tuổi 23, không có mẹ ở bên để đưa anh về, cả gia đình đang giấu vì sợ sốc.

Đà Nẵng, 2h00 sáng. Vắng lặng, lạnh ngắt.

Chỉ còn anh em chúng tôi thao thức, chạy trong đêm khuya để lo cho 2 người đồng đội thân yêu đã như ngôi sao vụt tắt mãi mãi sau lần làm nhiệm vụ cuối cùng. Ngồi ôm chị đội phó vì sau khi đưa thân nhân về nhà, chị khóc rưng rức như một đứa trẻ.

Đà Nẵng, 3h00 sáng, về đến phòng rồi nhưng không tài nào ngủ được. Xin đổi ca trực cách ly ở 199 để chuẩn bị hồ sơ tang lễ. Cả tháng qua chống dịch, anh em tôi đã kiệt sức rồi. Nay lại thêm đồng đội hi sinh…

Thương gia đình các anh, nuôi được một người con ăn học tử tế, vào lực lượng CAND là biết bao nhiêu khổ cực, cũng là biết bao nhiêu tự hào, kỳ vọng. Nhưng đớn đau thay, vì làm tròn nhiệm vụ với đất nước, với nhân dân mà người con ấy hi sinh một cách thương tâm. Mẹ anh bảo “Tôi vào tôi khóc nhưng đó đâu phải con tôi, đó là ai”…

Tôi là học viên mới ra trường đi làm được 4 tháng. Lần đầu tiên trong đời chứng kiến cảnh anh em của tôi hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ một cách thương tâm như vậy. Không kịp nói một lời, ra đi chỉ mình hai anh em với nhau, xung quanh vắng lặng không một bóng người qua lại….

Các anh mệt rồi đúng không, cả tháng qua tập trung chống dịch, lại tuần tra, lại truy bắt tội phạm. Các anh cũng là người bằng da bằng thịt thôi mà. Mệt rồi, chúng em đưa các anh về thôi…

Đêm nay, Sơn Trà, một đêm trắng…

Đất mẹ đón anh về

Sáng mai ngày 5-4, hai anh sẽ yên nghỉ vĩnh hằng trong lòng đất mẹ. Đất mẹ Đà Nẵng sẽ đón Đại úy Đặng Thanh Tuấn; đất mẹ xã Duy Châu, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam sẽ giang tay đón Trung sĩ Võ Văn Toàn trở về. Quảng Nam là quê gốc của Trung sĩ Toàn. Chỉ khác sự trở về này không phải niềm vui hân hoan, mà là nỗi đau xa cách chia lìa âm dương trùng trùng cách biệt.

Xin vĩnh biệt hai anh – những người con ưu tú của lực lượng công an Đà Nẵng- những người anh hùng giữ bình yên cho nhân dân thành phố Sông Hàn giữa  mùa đại dịch. Đất mẹ đón anh vào lòng, Tổ quốc mãi mãi ghi danh, hơn 90 triệu người dân đất Việt nghiêng mình trong tâm tưởng.

Các anh hãy bình yên ngủ nhé!

Mai Thắng

Bài liên quan
  • Chuyện rau xanh, nước ngọt ngoài “pháo đài thép” – Kỳ 1: Rau xanh trên sóng nhà giàn
    Moitruong.net.vn – Để có hàng trăm bồn rau xanh mướt giữa nắng gió biển khơi, những chiến sĩ “đầu đội trời chân đạp sóng” đã tốn rất nhiều công sức. Từ vận chuyển đất từ đất liền ra biển, đến ươm hạt nảy mầm; từ làm “nhà” cho rau ở, đến chăm sóc mỗi ngày. Điều hạnh phúc nhất của bộ đội nhà giàn sau những giờ trằn mình huấn luyện dưới “nắng lửa”, vẫn có rau xanh nấu canh hoặc luộc hằng ngày.

(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Hãy ngủ yên nhé anh giữa lòng đất mẹ